Chia sẻ kỷ niệm 3 năm thành lập CLB Dược lâm sàng – ĐH Y Dược Huế
DS. Phạm Công Khanh – BV Hoàn Mỹ Đà Nẵng
ĐÔI DÒNG TÂM SỰ
Thân chào các thành viên của CPC,
Trước hết mình xin tự giới thiệu, mình là Khanh, cựu sinh viên Dược Huế khóa 2011-2016, và cũng là người sáng lập – chủ nhiệm đầu tiên của CPC. Hiện mình đang làm việc tại Bệnh viện Hoàn Mỹ Đà Nẵng, và cũng may mắn được làm đúng công việc đã thôi thúc mình tạo ra CPC trước đây – Dược lâm sàng.
Lời đầu tiên mình muốn cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng CPC trong những năm vừa qua và tiếp tục đến ngày hôm nay, ngày kỷ niệm 3 năm thành lập của CPC. Nhờ sức trẻ, sự sáng tạo và đam mê của các bạn đã giúp CPC ngày càng phát triển rực rỡ, và chính các bạn sẽ là người truyền tiếp ngọn lửa này cho các thế hệ sinh viên dược tiếp theo.
Nhân dịp này, mình lại muốn trả lời lại câu hỏi mà nhiều bạn đã đặt ra cho mình: Tại sao mình lại tạo nên CPC?
Xin được kể về một trải nghiệm của bản thân: Cuối năm 4, khi đi lâm sàng cùng sinh viên y tại Khoa Nội của BV trường, thấy một sinh viên y đang ôm cuốn bệnh học nội khoa ngồi đọc, mình cũng ghé đầu sang đọc ké. Rồi đột nhiên bạn đó quay sang hỏi mình: nifedipine và amlodipine khác nhau như thế nào? Có một sự giật mình nhẹ, vì thật sự là lúc đó mình cũng không biết là 2 thuốc này khác nhau như thế nào. Người ta học y phải học rất nhiều môn nhưng vẫn quan tâm sâu về thuốc, thì tại sao mình là sinh viên dược lại không hiểu về thuốc được như vậy? Hay ít ra cũng một lần tự đặt một câu hỏi về thuốc kiểu như vậy để tìm hiểu? Mình tự thấy xấu hổ với bản thân.
Và rồi CLB Tim mạch ra đời, mình cũng tham gia một vài lần, học hỏi được nhiều thứ. Và khi tham gia như vậy, mình tự hỏi liệu sinh viên dược có thể có một CLB như thế hay không?
Sinh viên dược nhác học? Không, chắc chắn là không. Điểm đầu vào của chúng ta cũng không thua kém sinh viên y bao nhiêu. Và bạn bè xung quanh mình, ai cũng muốn học được những cái mới, biết được những cái mình chưa biết. Có lẽ quá trình học 5 năm tại trường với nhiều sự lan man, thiếu định hướng đã làm những tân sinh viên đầy kiêu hãnh năm nào trở nên thiếu tự tin về khả năng của mình.
Và CPC ra đời. CPC ra đời trong sự ngỡ ngàng và hoài nghi của sinh viên khoa dược, của ban lãnh đạo khoa và của chính bản thân mình. Những nội dung sinh hoạt được chuẩn bị vội vã, cách thức tổ chức chưa chuyên nghiệp, giảng đường phải lo từng bữa, kinh phí tự bỏ tiền túi thực hiện…Nhiều lúc mình tự hỏi: mình đang làm gì đây, mình đang làm một việc quá sức? Trong khi bạn bè trong lớp đã bắt đầu lân la tìm việc, thì mình lại mất nhiều thời gian và công sức để lập nên một CLB, mà chưa biết khi mình ra trường liệu có tiếp tục tồn tại hay không?
May mắn thay lúc đó bên cạnh mình là những đồng đội tuyệt vời, những thầy cô tâm huyết hết lòng ủng hộ và những thành viên đầu tiên vẫn gắn bó với CPC dù có rất nhiều vấn đề chưa ổn. Và việc CPC có thể tồn tại đến 3 năm với 5 thế hệ chủ nhiệm CLB quả thực là điều ngoài sức tưởng tượng của mình khi đó.
Những đồng nghiệp tương lai thân mến,
Dược sĩ là một công việc đầy tính chuyên môn và trách nhiệm. Có thể trong tương lai, các bạn sẽ làm nhiều công việc khác nhau và không đòi hỏi nhiều kiến thức về thuốc. Nhưng chắc chắn bản thân các bạn và những người thân xung quanh sẽ cần dùng đến thuốc. Và khi đó, với tư cách một dược sĩ, hãy sử dụng thuốc với sự tự tin rằng mình hiểu về nó và cũng sẵn sàng tư vấn, hướng dẫn hợp lý và đúng đắn cho người người xung quanh.
Hãy là một sinh viên dược suốt đời, đầy kiêu hãnh và lòng ham hiểu biết như ngày đầu các bạn bước chân vào giảng đường đại học, và tiếp tục truyền ngọn lửa đam mê cho các thế hệ đàn em sau này.
Một lần nữa, cảm ơn tất cả các bạn và chúc các bạn sẽ thành công trên con đường mình chọn.
Trân trọng,
Khanh.